Ẩn ý phía sau việc Microsoft thả các trung tâm dữ liệu xuống biển


Trong khi nhiều công ty công nghệ như Facebook và Google đang tìm kiếm các nước có khí hậu lạnh để đặt trung tâm dữ liệu và giảm chi phí năng lượng làm mát, Microsoft đã đưa ra một giải pháp sáng tạo hơn: đặt trung tâm dữ liệu dưới đáy biển. Microsoft đã đặt ra câu hỏi: '50% chúng ta sống gần bờ biển. Tại sao dữ liệu của chúng ta lại không có ở đó?'
Để thực hiện ý tưởng này, Microsoft đã tiến hành thử nghiệm với trung tâm dữ liệu tàu ngầm đầu tiên của họ, được đặt tên là Leona Philpot. Việc xây dựng các trung tâm dữ liệu lớn dưới nước có vẻ như một ý tưởng điên rồ, nhưng Microsoft tin rằng đây là một bước tiến quan trọng. Leona Philpot là bước đầu tiên trong dự án nghiên cứu có tên là Project Natick của Microsoft, một kế hoạch toàn diện nhằm xây dựng và vận hành các trung tâm dữ liệu chìm dưới biển.
Trung tâm dữ liệu dưới nước đầu tiên trên thế giới
Dự án trung tâm dữ liệu dưới nước đầu tiên trên thế giới, mang tên Leona Philpot theo tên nhân vật trong Xbox của Microsoft, đã đánh dấu một bước tiến quan trọng trong lĩnh vực công nghiệp công nghệ. Nằm trong khuôn khổ của dự án nghiên cứu mang tên Project Natick, Microsoft đã tập trung vào việc phát triển và vận hành các trung tâm dữ liệu chìm dưới đại dương, với niềm tin rằng đây là hướng tiếp cận có thể giúp tăng cường hiệu suất, giảm chi phí, bảo vệ môi trường và dễ dàng triển khai.
Leona Philpot đã trải qua một cuộc thử nghiệm đầy thách thức vào tháng 8 năm ngoái, khi các kỹ sư đặt một khối thép khổng lồ cách bờ biển California một km, đặt ở độ sâu 30 feet dưới nước ở Thái Bình Dương. Trong hộp thép rộng 8 feet, chỉ có một giá máy tính của trung tâm dữ liệu, nhưng được bao phủ bởi khoảng 100 cảm biến để theo dõi mọi khía cạnh của môi trường dưới nước, bao gồm áp suất, độ ẩm và chuyển động.
Cuộc thử nghiệm kéo dài từ tháng 8 đến tháng 11 năm ngoái, tổng cộng 105 ngày và theo các kỹ sư, nó đã đạt được thành công ngoài sức mong đợi. Đây là một bước tiến quan trọng trong việc chứng minh khả năng và tiềm năng của việc triển khai trung tâm dữ liệu dưới nước, mở ra những triển vọng mới về cách chúng ta xây dựng và quản lý hạ tầng công nghệ thông tin trong tương lai.
Vì sao lại chọn môi trường nước?
Microsoft đã đưa ra nhiều lý do chính để thử nghiệm trung tâm dữ liệu dưới nước, đặt ra những cơ sở cho dự án đổi mới của họ - Project Natick.Một trong những thách thức lớn nhất khi vận hành trung tâm dữ liệu là chi phí điều hòa không khí. Trung tâm dữ liệu truyền thống tiêu thụ lượng điện năng đáng kể, khoảng 3% tổng năng lượng toàn cầu. Bằng cách đặt chúng dưới đại dương, Microsoft hy vọng loại bỏ nhu cầu làm mát và giảm đáng kể chi phí điện năng cần thiết cho việc làm mát nhiệt độ sinh ra từ các máy chủ xử lý và lưu trữ dữ liệu toàn cầu.
Với một nửa dân số thế giới sống cách bờ biển 200 km, việc đặt trung tâm dữ liệu trên biển giúp giảm độ trễ trong quá trình truyền tải dữ liệu. Điều này dẫn đến việc truyền dữ liệu nhanh chóng hơn từ nguồn đến người sử dụng. Ngoài ra, việc đặt trung tâm dữ liệu dưới nước giảm thời gian xây dựng từ 2 năm xuống chỉ còn 90 ngày. Microsoft tin rằng quá trình sản xuất hàng loạt viên nang thép có thể giúp họ xây dựng trung tâm dữ liệu nhanh chóng, rẻ hơn và hiệu quả hơn nhiều so với việc xây dựng trên đất liền.
Microsoft không chỉ nhắm đến việc giảm tiêu thụ năng lượng mà còn muốn sử dụng nguồn năng lượng tái tạo. Các kỹ sư trong dự án tin rằng trung tâm dữ liệu dưới nước có thể tự cung cấp năng lượng bằng các nguồn như tua-bin dưới nước hoặc sử dụng năng lượng thủy triều để tạo ra điện.
Microsoft cũng cam kết giải quyết các vấn đề môi trường liên quan đến trung tâm dữ liệu dưới nước. Họ cho biết nguyên mẫu hiện tại phát ra lượng năng lượng nhiệt độ 'cực kỳ nhỏ' vào môi trường nước xung quanh, làm cho nó trở nên thân thiện với môi trường hơn so với các phương pháp truyền thống.
Xem thêm:
Bình luận (0)